Kính mừng Maria
MARIA
Là Vườn Thơ hay Suối Nhạc
Là Trời Trăng hay một cõi Thiên Hương
Yêu mến thay cặp mắt Mẹ Thiên Đường
Huyền diệu quá như Ý Trời mầu nhiệm
Maria ! linh hồn con mơ xao xuyến
Say ngất ngư trong sóng gió tình yêu !
Maria ! con mến Mẹ rất nhiều
Mến cặp mắt huyền tươi ngàn nhân ái
Đang nhìn con trong tình yêu vời vợi
Đang nghe con ca ngợi muôn lời kinh
Đang xem con mơ giấc mộng Thiên đình
Và đang phủ hồn con ngàn tia sáng…
Maria ! Mẹ là chân trời xán lạn
Đêm âm u bao kẻ đứng chờ mong
Maria ! Mẹ là Mạch nước trong
Cứu nhân loại lúc nắng đời thiêu đốt
Maria ! Mẹ là Sương Trời dịu mát
Đem thắm tươi tô điểm khắp non sông
Maria ! ngôi Sao Biển sáng vô cùng
Trên trời đậu soi thuyền nơi sóng gió
Maria ! Mẹ là bến lòng thuyền con đỗ
Để nghỉ ngơi trong bão tố trần gian
Maria ! Mẹ là Cửa Thiên Đàng
Lối qua của muôn vì Thánh Cả
Maria ! phép lạ của ngàn muôn phép lạ
Chúa đã làm để cứu khổ trần gian
Vang muôn cung hỡi âm nhạc Thiên đàng !
Múa muôn điệu hỡi nhạc công trần thế !
Để tung hô và khong-khen Đức Mẹ
Cao sang thay và hiền hậu quá bồ câu…
Ôi Maria ! Danh thánh Mẹ nhiệm mầu
Bút ca tụng mà tâm hồn say ngây ngất !
Mẹ cho con trong chiều nay tím nhạt
Muôn lời thơ ca tụng Mẹ, Mẹ ơi !
Xuân Ly Băng, 1956
---
KÍNH MỪNG MARIA
Kính mừng Maria
Hoa lòng con chớm nở
Giữa gió đời buốt lạnh, Mẹ ơi !
Mẹ gìn giữ kẻo tả tơi
Để con hương sắc lọn đời tốt xinh
Đầy ơn phúc
Mẹ là Bình Vàng cực thánh
Chứa sương trời để ấp ủ những hồn đâu
Mẹ ơi, xin lấy khăn lau
Hồn con giọt lệ bắt đầu tuôn rơi…
Đức chúa trời ở cùng Bà
Mẹ là vườn tứ thời đóng kín
Dâng hương hoa tinh khiết tặng Muôn Cao
Vườn con mưa nắng dãi dầu
Hoa lòng héo cánh, lá rầu rầu rơi…
Bà có phúc lạ hơn mọi người nữ
Con là khách bộ hành lữ thứ
Ngày xế rồi, đường vắng, bóng cô đơn !
Đời con là quãng hoàng hôn
Trăm nghìn u tối, ức muôn lạnh lùng !
Mẹ là Biển Sáng mênh mông
Xin tuôn ánh sáng cho lòng quạnh hiu !
Và Giêsu con lòng gồm phúc lạ
Mẹ ơi, đời con là sủng lệ
Là thương đau tê tái đến muôn vàn !
Nhạc lòng là tiếng khóc than ?
Thơ con là một phím đàn canh khuya !
Mẹ nhân lành ở trên kia
Ban con Ý sống như tia nắng vàng…
Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời
Mẹ là ngôi Sao Biển sáng ngời
Thuyền con ngớp sóng biển đời nguy nan
Gió mây sóng nước phũ phàng !
Bao giờ tới bến Thiên đàng ? Mẹ ơi !
Cầu cho chúng tôi là kẻ có tội, khi này
Mẹ ơi đã tràn trề thống hối
Hồn con đã yếu đuối tự ngàn xưa
E-và ăn quả chát chua
Muôn năm để lại vàn mùa khổ đau !
Cho con Mẹ hãy nguyện cầu
Hiên ngang uống cạn chén sầu trần gian !
Và trong giờ lâm tử. Amen
Mẹ ơi ! khi bóng đời con đã xế
Chuông ngân rung báo hiệu phút ly tan
Thân cô đơn với một hơi thở tàn
Mẹ hãy đến bên giường con đang chết
Viếng thăm con một lần sau hết
Đem con đi về với Mẹ, Mẹ ơi !
Xuân Ly Băng, 1956
---
TÌNH TRONG THINH LẶNG
Je n’ai rien à offrir et rien à demander,
Je vien seulement, Mère, pour vous regarder.
(Paul Claudel, La Vierge à Midi)
“Con chẳng dâng gì, cũng chẳng xin chi
Con chỉ đến đây, Mẹ ơi, để nhìn ngắm Mẹ”
Khi yêu chẳng vụ nhiều lời
Chỉ nhìn ngắm Mẹ thế thôi cũng vừa !
Mẹ tường lòng mến say sưa
Mẹ hay lời nói chẳng vừa lòng yêu !
Mẹ ôi, trong ánh trời chiều
Đến đây với Mẹ yêu kiều lòng con
Chẳng dâng gì, chẳng van lơn
Chỉ nhìn ngắm Mẹ tâm hồn sướng vui..
Nói làm gì lắm miệng ơi !
Im cho tim cử vạn lời Tình ca…
Khi nhiều lời, nói chẳng ra !
Lặng thinh là cả hương hoa cửa hồn…
Biết rằng Mẹ mến thương con
Mẹ còn ở đó con còn ở đây !
Mẹ thanh tịnh quá mà ngây ngất lòng !
Biết rằng Mẹ, Đấng vô song
Kỳ công của Chúa ở trong muôn đời
Biết rằng là Mẹ Chúa Trời
Cùng là Mẹ của loài người chúng con…
Lòng mẹ như suối ngàn tuôn
Vô vàn tình ái trăm muôn ngọt ngào
Tình Mẹ như biển hoa sao
Vừa thơm vừa sáng dồi dào Mẹ ơi !
Biết rằng khi cánh hoa rơi
Mẹ còn chực sẵn… về trời mang đi !
Maria ! biết nói gì ?
Lặng thinh để ngắm Mẹ thì hơn không ?
Con vui sướng quá trong lòng !
Xuân Ly Băng, 1957