(Kính nhớ Cha Pet. Đặng Xuân Thành)
Anh dệt đời mình, tấm tranh thêu hoàn mỷ
Sợi chỉ mành theo ý Chúa đứt ngang
Để lại trần gian tiếc nuối bàng hoàng
Ai hiểu thấu nhiệm mầu của sự chết.
Buổi chiều đời, trẻ già đâu phân biệt
Giờ của Ngài như kẻ trộm đang đêm
Không dây dưa không trì hoãn được thêm
Chỉ có thể luôn sẵn sàng tỉnh thức.
Mùa Vọng về lòng người người nô nức
Dọn tâm hồn chờ Cứu Chúa Giáng sinh
Máng cỏ lòng phải tẩy giặt trắng tinh
Lung linh sáng đèn tim yêu sáng láng.
Mùa vọng trông ngày Đức Vua Thẩm phán
Sẽ quang lâm trong uy dũng vinh quang
Trên ngai cao Sách mở sẵn từng trang
Mà phân loại người lành hay kẻ dữ.
Mùa vọng cuộc đời hành hương khách lữ
Của mỗi người là thức tỉnh cậy trông
Sống công minh tay cầm sẵn đèn hồng
Chờ Chúa gọi tiếng xin vâng đáp trả.
Ôi lạy Chúa! Thánh Ý Ngài nhiệm lạ!
Con gieo mình trong tay Chúa hồn nhiên
Mùa Vọng đời con luôn sẽ được bình yên
Vì điểm đến của kiếp hành hương là Chúa
Mic. Cao Danh Viện, 29-11-2013