Nơi hò hẹn bình yên
Đêm đêm thao thức nhớ người
Nhớ ôm gối chiếc lệ rơi thành dòng
Thời gian nhích nhịp ngóng trông
Trôi từng tiếng thở đêm đông lạnh lùng
Hết rồi ngày tháng ung dung
Bao nhiêu suy nghĩ mông lung dại khờ
Âu lo kiếp sống bơ vơ
Người xa người sẽ không bờ tựa nương
Trần gian kiếp sống vô thường
Nay còn, mai mất vấn vương thêm buồn
Chiều xa vang vọng tiếng chuông
Con quì bên Chúa xin nguồn ủi an
Chúa thương mở lối thiên đàng
Xót con đau khổ tha ngàn tội nhơ
Thương con ý nghĩ xa mờ
Chúa ban cho một giấc mơ nhiệm màu
Ngày về vĩnh cửu nghìn sau
Phục sinh rồi sẽ có nhau trong đời
Không còn giây phút xa rời
Trong nhau, trong Chúa sáng ngời bình yên.
Sao Mai (Quảng Ngãi)