Chiều rụng trên trái Thiêng
Bàn tay xương
níu cành khô gãy đổ
Hái hạt kinh chiều
loang lỗ vết hư vô
Còn chút niềm tin
gầy gò trên hạt nhỏ
Ru hồn chiều
vào võng tối đong đưa
Vó ngựa ai lên đường
nghe lưa thưa, thiểu não
Giữa chiều lên
mờ ảo dặm đường xa
Khi chim gọi bầy
hoan ca bay về tổ
Ta mới băng rừng
cầm rổ hái trái thiêng
Ta đảo điên
say
chung rượu chiều nghiêng đổ
Trên vũng lầy sướng khổ,
mắt ngước cao
Tiếng kêu gào loãng tan
tưởng như vô bổ
Những thách đố
trên bàn cờ tàn cuộc:
cuộc thắng thua
Giang Tịnh