Tóm lại, người Hàn Mạc Tử khác mọi con người khác, nhà thơ Hàn Mạc Tử có tâm hồn khác, có hồn thơ khác... Anh là người gốc đạo Thiên Chúa cho nên không lạ gì trong cái tình và cái cảnh của “nhà thương Quy Hòa” anh viết Đêm xuân cầu nguyện:
Để vừa dâng vừa hiệp bốn mùa xuân
Nở một lượt giàu sang hơn Thượng Đế.
Anh kêu lên “Thánh nữ Đồng trinh Maria” bằng:
Giọng thao thao bất tuyệt của nguồn thơ
Và “cầu nguyện”:
Cho tình tôi nguyên vẹn tợ trăng rằm
Thơ trong trắng như một khối băng tâm
Luôn luôn reo trong hồn trong mạch máu
Cho vỡ lở cả muôn ngàn tinh đẩu
Cho đê mê âm nhạc và thanh hương.
Những tập thơ của thi sĩ cùng một số tác phẩm viết về Hàn Mạc Tử |
Ta thông cảm với tâm hồn anh, với giấc mơ anh, với lòng tin của anh, rất là con người: được sống, sống để làm thơ ngợi ca cuộc sống dù có đau thương lâm ly, dù có sắp trút linh hồn, thậm chí khi anh tưởng tượng đã thoát khỏi thể xác, chỉ còn sống với linh hồn, để làm thơ...
Nguyễn Minh Vỹ
(Trích từ Con người Hàn Mạc Tử qua thơ anh,
PCĐ-2, trang 439-451)
Bài viết này được trích từ bộ sưu tập Có Một Vườn Thơ Đạo, linh mục Trăng Thập Tự chủ biên, tập I, trang 181.