Nặng quá! Chúa ơi !
Nặng những đam mê đời nghiệt ngã
Nặng lời yêu thương trên miệng trên môi
Nặng những niềm vui hư phù dối trá
Nặng lời trách móc, nặng tình phai phôi
Nặng những ngày dài lợi danh tất tả
Nặng chút vàng chiều lơi lả cuối thu
Nặng lòng đêm chút mong mùa yên ả
Nặng nỗi đau đời tàn tạ khúc ru
Nặng quá Chúa ơi gánh đời vất vả
Nặng sẻ chia thực, giả chốn trần gian
Nặng tình vương mang, bạc vàng chưa trả
Nặng ngày xuân xanh, nặng cả đông tàn
Nặng quá Chúa ơi, làm sao bay lên nổi
Nặng xác thân, nặng cả tấm linh hồn
Nặng đời trói buộc, nặng mình buộc trói
Nặng kiếp trầm luân một cõi hư không
Chúa lên trời giữa ngày hồng sáng chói
Ánh thiều quang chiếu rọi cả dung nhan
Con nặng quá làm sao bay lên nổi
Nếu con chưa cởi trói tấm thân tàn
Xin giúp con làm nhẹ mình khiêm hạ
Vì thân con không còn phải của con
Bởi Máu Chúa đã viên thành phép lạ
Chuộc con rồi khỏi chước họa trầm luân
Nhẹ bay lên xa kiếp bụi hồng trần
Hồn tôi hỡi Chúa từ nhân mong đợi
Ả Giang Hồ