Con đã đi khắp chiều dài đất nước
Quê hương mình đẹp như một bức tranh
Ai khéo vẽ những đồng lúa màu xanh
Cả mùa xuân hương ngan ngát đưa về.
Những buổi chiều tiếng diều sáo ven đê
Ngân trong gió lời quê hương tha thiết
Đóa sen hồng in mặt hồ xanh biếc
Khói lam chiều bên mái rạ làng quê.
Đường loanh quanh đưa chân qua xứ nghệ
Nghe điệu hò ví dặm hóa lời kinh
Yêu quê hương, yêu công lý, công bình.
Áo bạc màu gắn nghĩa tình thắm thiết!
Dòng Sông Son vẫn một màu xanh biếc
Ngôi Thánh Đường bóng lặng lẽ nghiêng soi
Quảng Bình ơi! ta yêu mến muôn đời.
Tiếng kinh chiều thâm trầm con nguyện khấn!
Đất Quảng Trị, nước Lá Vằng vị ấm
Cho muôn dân thỏa cơn khát tật nguyền
Trời La Vang đón bước chân khắp miền
Về viếng Mẹ trông tình thương ủ ấp!
Chiều xứ Huế ru câu hò mái đẩy
Nước Sông Hương soi bóng Ngự bao đời
Vẫn xuôi dòng êm ả suốt ngàn năm
Nhớ mái chèo Yến Như, xưa Triều Nguyễn.
Nước Chân Mây, Hải Vân đây trời biển
Lòng ngất ngây! Ơn Tạo Hóa khôn dò!
Bóng Thừa Sai in dấu tích Cửa Hàn
Bao ân đức mãi lưu danh hậu thế.
Bức tranh quê có màu xanh trời biển
Của ruộng đồng, của sông suối thiên nhiên
Thắm máu đào của chân phước Phú Yên
Tràn sắc đỏ Thánh Stephano Thể.
Bức tranh quê lời người xưa ghi để
Đến muôn đời cho lớp lớp noi theo.
Dù nắng mưa, nước có chảy đá mòn
Tấm bia lòng mãi sẽ còn ghi khắc.
Yêu quê hương, yêu đồng xanh biển bạc
Trời Nha Trang rực rỡ dưới nắng vàng
Xuôi một dòng qua bãi cát Phan Rang
Theo con sóng vỗ về đây Phan Thiết.
Trời Cao Nguyên nắng gió ơi có biết?
Tiếng kinh cầu bên bếp lửa an vui
Bóng thừa sai đi rao giảng Tin Mừng
Bước gập ghềnh in từng trong nét chữ.
Đêm mưa rừng tiếng hùm beo thú dữ
Bóng nhà sàn bên vách đá cheo leo
Thuở ban sơ chân lội suối vượt đèo
Mang Tin Mừng, gieo bình an khắp chốn!
Miền nam ơi! nắng ngập tràn rực rỡ!
Cánh mai vàng xuân đến khẽ rung rinh
Từ Đồng Nai xuôi khắp miền lục tỉnh
Nên một nhà hiệp nhất Bắc, Trung , Nam .
Quê hương ơi! Xin mãi mãi bình an!
Núi sông ơi! muôn kiếp mãi trường tồn!
Khúc dân ca trong Tình Chúa đượm nồng
Từ mũi Cà Mau đến địa đầu Móng Cái!
Suối Ngàn