Ôi! Tình yêu bao la sao kể xiết?
Quá mênh mông quá sâu thẳm trí lòng
Là tiếng cười là đan xen lệ ướt
Là đỉnh cao là vực thẳm không mong?
Ôi! Tình yêu con cứ mơ rồi tưởng
Sao thực hư sao chẳng đếm chẳng đong?
Sao thì thầm lúc hóa thành sấm sét?
Để ngỡ ngàng là bóng đục rồi trong?.
Ôi! Tình yêu biết khi nào con thấu?
Dù trăm nghìn đêm thao thức nguyện xin
Và bao phen đớn đau rồi tê tái
Chỉ ước thầm “Bên con giữ niềm tin”.
Ôi! Tình yêu sau bao nhiêu trăn trở
Cả âm thầm rồi khi tưởng vỡ òa
Thì nay con hiểu thêm sâu tình Chúa
Là khúc tình – Tình gai nhọn trong hoa.
Cảm tạ Người! Ôi! Tình yêu bất diệt
Tình chứa chan mãi mãi chẳng phai mờ
Tình nhân hậu thứ tha không mệt mỏi
Ôi! Giê- su tình Thánh Giá đợi chờ!
An Chi Lê