Tôi đã gặp Người bên bờ biển chiều nay
Vầng trán cao dưới mái tóc mây bềnh bồng màu nắng
Tôi gặp Người trên những con đường vắng
Phút dừng chân bên giếng, trước cổng làng
Bao năm rồi Người vẫn mãi lang thang
Dọc bờ Gio-đan, xóm núi lô xô miền Thập Tỉnh
Khi nắng chiều rơi bên kia triền Biển Chết
Người cầu nguyện một mình trên đồi nhuốm màu sương
Tôi gặp thấy Người rộng trải tình thương
Cúi xuống trên bao phận người đau khổ
Băng bó, chữa lành vết thương lòng dang dở
Đón tội nhân về trong suối lệ đầy vơi
Người đẹp đến vô cùng Giêsu ơi!
Trái tim nhân gian bao lần lỗi nhịp
Muốn dâng Người khúc tình ca tha thiết
Ấp ủ mãi trong lòng, sao chẳng viết nên câu?
Tôi thầm ước được theo Người từ lâu
Tiếng gọi ươm thơm qua muôn ngả đời trăn trở
Ánh mắt quá đỗi dịu hiền, hằng đêm tôi về nhớ
Lời ngọt ngào vọng vẳng giấc mơ êm
Từ thuở có Người, niềm vui lớn dần lên
Miệng chớm lời yêu, tay trao tình mến
Trong cơn gió chiều nay… Người lại đến
Tôi gặp thấy mình trong suối nắng linh lang.


Vân Du
(trích trong Có Một Vườn Thơ Đạo, tập V, Lm Trăng Thập Tự chủ biên, tr. 460-461)
Được tạo bởi Blogger.