(Cảm hứng từ cuộc đời thánh Phanxicô asissi)

Con chẳng làm được gì khi con thiếu Chúa
Đường về thênh thang sao con chỉ một mình
Tiếng Chúa bên tai sao mãi hoài xa vời vợi
Vì con nghe thấy nhưng vẫn mãi làm thinh

Bên đời hiu quạnh con chẳng nhận ra Chúa
Vì khi cô đơn, niềm vui đời con tìm lại
Khi lòng hớn hở, con quên đi một Đấng trên đầu
Tháng năm dài con vẫn thế cho đến một sớm mai...

Tiếng Chúa xa vời len vào tâm thức
Con chợt tỉnh trong tiếng chim ngày mới
Nắng len qua cửa như một vẻ huyền nhiệm
Con chợt nhận ra đã đánh rơi một cuộc đời...

Ôi thiên nhiên huyền nhiệm! Ôi tình Chúa siêu việt!
Ôi tiếng chim! Ôi ngày mới đã rạng!
Chúa yêu con sao yêu hoài yêu mãi?
Một tình yêu không chút tính toán một, hai

Nước mắt chợt chảy dài khi chân lý được tìm lại
Tiếng nấc vang lên khi con nhận ra có Chúa ở cùng.
Con đã chẳng khóc từ bao giờ nhỉ?
Từ khi kiêu ngạo trong con cứ lớn mãi trong lòng.
Từ khi con cho rằng mình là tất cả
Từ khi con cho rằng vũ trụ là của ta
Con vô tình đâu hay biết rằng
Chúa lại nấc nở trên Thập Tự lúc chiều tà...

Ôi lạy Chúa! Sớm mai nay sao đẹp quá!
Sớm mai nay con tìm lại mình
Có Chúa đồng hành bên con, niềm vui thuê thỏa...
Tiếng cầu nguyện con lại nở hoa bên đời...

Tiếng cầu nguyện con lại nở hoa bên đời
Vì từ nay nguyện kết trái yêu thương
Tình yêu Chúa siêu việt biết bao nhiêu
Con chỉ mong là bông hoa dị thường
Trong tay Chúa con thành hoa yêu thương...

Cánh Kiến, năm 2005
Được tạo bởi Blogger.