Trẻ bụi đời thương nhau
Người ta gọi chúng em: trẻ bụi đời
Đứa, cha mẹ bỏ nhau, đứa mồ côi từ nhỏ
Đứa cha mẹ bán đi lấy tiền trả nợ
Chẳng là con, họ đánh đập tơi bời
Người ta gọi chúng em: trẻ bụi đời
Ngày lang thang khắp nơi làm hành khất
Chiều về với nhau dưới gầm cầu ẩm thấp
Hộp cơm thừa, cái bánh mốc chia nhau
Có đứa hôm qua mới nhập bọn lần đầu
Anh Hai bảo vào đây, đừng ích kỷ
Một đám người dưng nhưng xem là ruột thịt
Kiếm được cái gì cũng phải chia nhau
Lũ chúng em chung một phận cơ cầu
Thèm cha mẹ, thèm cái ăn, cái chữ
Thèm nhà cửa, áo quần… thèm mọi thứ
Rất thương nhau mà chẳng đủ chia nhau
Chỉ có tấm lòng rất thật, rất sâu
…
Hỡi những kẻ ăn mày ơn Thiên Chúa
Nhà cửa, bạc tiền, của ăn thừa mứa
Có bao giờ nghĩ đến chuyện chia nhau
Cả vạn người đang đói sẽ ra sao
Nếu không có một lòng yêu bày tỏ
Năm chiếc bánh và hai con cá nhỏ
Đã làm nên phép lạ thật lớn lao!
ả giang hồ