Chúa Giêsu phán cùng họ rằng: "Không tiên tri nào mà không được vinh dự, trừ nơi quê quán và nhà mình". Người không làm nhiều phép lạ ở đó, vì họ chẳng có lòng tin." (Mt 13, 54-58)
Chậm rất chậm
Bao hạt mầm vươn trỗi
Đoạn thời gian bóng ngập lối không gian
Tiếng gió lượn chiều vàng phai rất vội
Phút thảnh thơi tìm manh mối thiên thai.
Thiên Chúa ôi
Ngài chẳng có hình hài
Cho mắt thấy cho đôi tai vọng tiếng
Nước trong xanh, bước Ngài tiến rất nhanh
Mây quần tụ, có khuất Ngài trong đó?
Ngài thinh lặng
Sao tim con cứ động
Con quen rồi những khoảng trống chiều vơi?
Gạn ý nghĩ về hạnh phúc đời đời
Chúa là Cha, vô hình giọt huyết thống?
Gió đời thường
Lúa bủa vây không lộng
Vẫn tung hê những bóng sắc mặn nồng
Vẫn mơn trớn những thoả thuê xúc giác
Bụi phủ mờ, mờ mịt chuỗi hạnh thông.
Nhân loại
Một gia đình
Sao hờ hững
Không biết Cha, chẳng thể biết anh em
Lại cũng sẽ bước vấp vào khựng chững
Miển cô đơn miền tan tác nỗi niềm.
Chuỗi hồng ân trong sương đêm phủ kín
Giọt yêu thương lã chã giữa đời mưa
Con nào nhận ráng mây hồng ửng chín
Cha khơi tình Cha hát những điệu xưa!
Bình thường quá đến lúc vào đau khổ
Con thở than “Lạy Chúa, Chúa con đâu!”
Những tiếng lòng tan nát trận mưa ngâu
Trời đổ xuống như trao lời biện hộ.
Nhìn chiếc lá nghiêng nghiêng chiều ánh sáng
Xanh thật xanh mà ngúng nguẩy trên cành
Tâm phó thác rất đẹp tình Thượng đế
Phút bình thường mà hơi thở đã nhanh.
Này phép lạ chậm trôi ngày biến đổi
Để đêm về giọt thơ lắng cung thương
Giữa tối đen Mắt Cha sáng diệu thường
Cha ôm lấy đứa con côi rất tội.
Dã Tràng Cát
3/8/2017
Bao hạt mầm vươn trỗi
Đoạn thời gian bóng ngập lối không gian
Tiếng gió lượn chiều vàng phai rất vội
Phút thảnh thơi tìm manh mối thiên thai.
Thiên Chúa ôi
Ngài chẳng có hình hài
Cho mắt thấy cho đôi tai vọng tiếng
Nước trong xanh, bước Ngài tiến rất nhanh
Mây quần tụ, có khuất Ngài trong đó?
Ngài thinh lặng
Sao tim con cứ động
Con quen rồi những khoảng trống chiều vơi?
Gạn ý nghĩ về hạnh phúc đời đời
Chúa là Cha, vô hình giọt huyết thống?
Gió đời thường
Lúa bủa vây không lộng
Vẫn tung hê những bóng sắc mặn nồng
Vẫn mơn trớn những thoả thuê xúc giác
Bụi phủ mờ, mờ mịt chuỗi hạnh thông.
Nhân loại
Một gia đình
Sao hờ hững
Không biết Cha, chẳng thể biết anh em
Lại cũng sẽ bước vấp vào khựng chững
Miển cô đơn miền tan tác nỗi niềm.
Chuỗi hồng ân trong sương đêm phủ kín
Giọt yêu thương lã chã giữa đời mưa
Con nào nhận ráng mây hồng ửng chín
Cha khơi tình Cha hát những điệu xưa!
Bình thường quá đến lúc vào đau khổ
Con thở than “Lạy Chúa, Chúa con đâu!”
Những tiếng lòng tan nát trận mưa ngâu
Trời đổ xuống như trao lời biện hộ.
Nhìn chiếc lá nghiêng nghiêng chiều ánh sáng
Xanh thật xanh mà ngúng nguẩy trên cành
Tâm phó thác rất đẹp tình Thượng đế
Phút bình thường mà hơi thở đã nhanh.
Này phép lạ chậm trôi ngày biến đổi
Để đêm về giọt thơ lắng cung thương
Giữa tối đen Mắt Cha sáng diệu thường
Cha ôm lấy đứa con côi rất tội.
Dã Tràng Cát
3/8/2017