Con không hề mất lịch sự với Chúa
Một luôn nghiêm trang, chắp đôi tay, cúi sâu đầu
Nhưng vẫn thường mất lịch sự với nhau
Có đôi khi còn nặng câu hằn học


Con không hề làm gì cho Chúa khóc
Vẫn lễ kinh sớm tối mỗi ngày
Nhưng vẫn thường gieo sầu khổ cho ai
Rồi để mặc người tự xoay, tự liệu


Con không hề làm cho Chúa khó chịu
Của lễ dâng cũng chẳng thiếu một đồng
Nhưng vẫn thường quên ai đó trần không
Cả gạo tiền, cả áo cơm …xơ xác

Con không hề vong ân bội bạc
Một chung tình với tiếng hát trên môi
Những vẫn thường rất khinh mạn dễ duôi
Ai khốn khó chẳng một lời thông cảm

Con không hề làm Chúa ra nghèo thảrm
Lời vinh danh, cùng chúc tụng khong khen
Nhưng vẫn thường chỉ nịnh nọt bậc trên
Còn đám thấp thì cần chi phải nhớ

Bấy lâu nay chưa bao giờ hiểu rõ
Chuyện dửng dưng là trọng tộị, Chúa ơi
Xin biến đổi con sống đúng theo Lời
Chân dung Chúa nơi những người cùng khổ…

Hương Nam

Được tạo bởi Blogger.