Người vọng gì thời cuồng điên bom đạn
Iraq, Syria… tiếng khóc rất gần
Giữa điêu tàn lạc mất tiếng chuông ngân
Bầy trẻ nhỏ mắt tròn xoe làm dấu
Người vọng gì sau bức tường tăm tối
Mơ cây cầu đầy ắp nắng yêu thương
Mơ những giấc mơ rất đỗi bình thường
Áo đủ ấm và cơm rau đủ bữa
Ai trước hiên nhà manh chiếu co ro
Cơn gió đêm đông buốt lạnh thân cò
Trời cứ tối bởi chẳng đèn chẳng đuốc
Người vọng gì khi chính mình bỏ cuộc
Không dám yêu thương chỉ biết hận thù
Phúc Âm này không phải để hát ru
Mà để sống đến tận cùng thập giá
Người vọng gì với quả tim bằng đá
Ngoảnh mặt quay lưng bước vội trên đường
Có biết là cỏ lá cũng góp hương
Đời đâu chỉ với hoa hồng, hoa huệ
Người vọng gì lại ngồi im như thế
Đứng dậy đi làm muối ướp cho đời
Làm ngọn đèn dầu thắp tối ba mươi
Bởi đâu phải chỉ trăng rằm mới tỏ
Người vọng gì còn tần ngần trước ngõ
Hãy bước ra ngọc đá cũng một đời
Sống hết mình và yêu đến tàn hơi
Để nghe tiếng Chúa cười vang mặt đất.
Mạc Tường