VỌNG GÌ ĐÂY !
(Một chút cảm nhận khi Mùa Vọng trở về)
Vọng gì đây em ơi, mùa đông tới,
Lá khô cành và mưa lạnh tiêu điều,
Ngày em đi “lửa tắt bình khô rượu” [1],
Đường vắng em thành trơ trọi đìu hiu !
Vọng gì đây Bố ơi, chiều tan học,
Con một mình trong nổi nhớ mông mênh.
Cái kiếp mồ côi nào ai biết được,
Đời vắng cha con chỉ thấy chông chênh !
Vọng gì đây khói lam chiều đã tắt,
Ngày mẹ đi xa bếp trống quạnh hiu.
Còn lại chăng những tháng năm dằn vặt,
Nổi nhớ mong chiều quặn thắt trăm chiều !
Vọng gì đây phương trời xa xôi ấy,
Bóng con nhạt dần khuất dấu thương yêu.
Quê hương đây cửa nhà ta vẫn mở,
Chắp nhặt từng ngày nổi nhớ chắt chiu.
Vọng gì đây tháp chuông giờ vẫn thế,
Gọi ai lên đền thánh mỗi chiều lên.
Bước chân ai mãi xa xôi biền biệt,
Sân giáo đường giờ vắng lặng mông mênh !
Vọng gì đây khi tình yêu đã vỡ,
Vợ xa chồng con mất mẹ vắng cha,
Nghĩa yêu thương thôi không còn duyên nợ,
Mái ấm gia đình giờ nên bãi tha ma !
Vọng gì đây con chết từ lòng mẹ,
Huynh đệ tương tàn xáo thịt nồi da !
Sự ác lên ngôi, bạc tiền uy thế,
Nghĩa bạn tình người chỉ còn nổi xót xa…!
Vọng gì đây khi quê hương ta đó,
Sống dập dềnh trong nổi sợ khôn nguôi.
Chất độc tràn lan tình người dối trá,
Biển đẹp, rừng tươi nay đã xa rồi !
Vọng gì đây khi mùa đông lại tới,
Lại dọn đường lại vang khúc ươm mơ.
Lại nghe ai đó gióng lời mong đợi. [2]
Mà sao ta hình như vẫn thờ ơ ?
Vọng gì đây, Chúa ơi, Người có đến,
Xin mang nhiều chỉ quà tặng tình yêu.
Tình yêu hôn nhân, tình yêu đôi lứa,
Tình mẹ, tình cha, tình đủ trăm chiều.
Vọng gì đây : chỉ mình ta đáp trả,
Chỉ mình ta san lấp những hố sâu,
Chỉ mình ta trở về mang chứng tá,
Chúa sẽ theo ta trở lại địa cầu !
Lm. Sơn Ca Linh
(Mùa Vọng 2016)
[1] Thơ của Vũ Hoàng Chương : “Em ơi lửa tắt bình khô rượu, đời vắng em rồi vui với ai…”
[2] Tin mừng Matthêô trong CN I MV năm A : “Anh em hãy sẵn sàng, vì giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến” (Mt 24,44)
CHUYỆN KỂ VỀ THẦY !
Hai ngàn năm trước,
Trên những nẻo đường cát bụi xứ Palestina,
Đột nhiên, có đoàn lũ lớn bé trẻ già,
Khố rách áo ôm, nam thanh nữ tú…
Ai nấy trằm trồ, cùng nhau kháo láo :
Có một Vị Thầy,
Từ làng quê Na-da-rét, đích thị Rabbi !
Thầy : tên cúng cơm cha mẹ đặt GIÊSU,
Thầy : nghề thợ mộc, xuất thân hàng lê dân áo vải.
Thầy : Từng lao động với những giọt mồ hôi nhễ nhại,
Thầy : từng chen lẫn giữa đoàn người tội lỗi bước xuống dòng sông.
Thầy : từng quy tụ đám đông,
Để truyền giảng một Tin Mừng mang tên Nước Chúa !
Thầy : từng đem niềm vui cho bao tâm hồn héo úa,
Thầy : đem tin yêu cho những ai thất vọng ê chề !
Thầy : rọi sáng bao tâm hồn lạc lối u mê,
Thầy : trả lành lặn cho bao phận người đui què mẻ sứt…
Thầy : ban sự sống cho ai đang nằm trong cõi chết,
Thầy : đưa về nhà Cha những người con tội lỗi đi hoang.
Thầy : mang nụ cười vui gieo trên mọi ngả đàng,
Thầy : chung chén rượu cưới, bữa cơm gia đình đạm bạc.
Thầy : vui với trẻ em, chữa những người phung cùi, điếc lác,
Thầy : cũng khóc, cũng giận, cũng buồn, cũng vui.
Thầy : luôn xót xa và trăn trở bùi ngùi,
Trước một đàn chiên bơ vơ, lạc loài, đói khát.
Thầy : sẵn sàng chấp nhận trở nên hạt lúa mì mục nát,
Thầy : chọn con đường chết khổ nhục thương đau.
Thầy : muốn học trò noi gương Thầy rửa chân cho nhau,
Thầy : ban tặng : giới răn yêu thương làm luật mới.
Thầy : không để kẻ tin Ngài phải ưu sầu mong đợi,
Thầy : oai hùng từ mố trống đĩnh đạc phục sinh.
Thầy : thắp sáng niềm tin, ban sức sống Thần Linh,
Thầy : ban bình an và ơn cứu độ cho muôn dân thế giới.
Thầy : sai các môn sinh hãy mang Tin Mừng cùng đi tới,
Thầy : hứa sẽ hiện diện mãi mãi cho đến cuối thời gian…
Nhớ về Thầy, hôm nay xin ghi vội đôi hàng,
Như một chút lễ dâng,của tên học trò đã từng được Thầy cho thọ giáo !
Lm. Sơn Ca Linh
(20/11/2016)