Chùm thơ Tạ Từ Đức Cha Phaolô Nguyễn Văn Hòa
1. NGƯỜI VÚT CÁNH
“Ai thắng, Ta sẽ cho làm cột trụ
trong Đền Thờ Thiên Chúa của Ta,
người ấy sẽ không hề ra khỏi đó nữa.”
(Kh 3, 12a)
Người vút cánh bay về miền Ánh Sáng
Màu thời gian choàng mở trắng thinh không
Người bay lên dịu muôn tiếng tơ lòng
Nghe thần nhạc mùa thanh yên trỗi khúc
Người bước tới nhẹ tứ thơ vâng phục
Áo tinh tuyền rạng rỡ ngắm Vầng Đông
Hạt kinh thương thơm ngát cả mênh mông
Ngày triều yết hồn trinh trong nở đóa
Người thanh thoát giữa Vườn Thiêng no thỏa
Tình ngân say mùa Thần Khí cao quang
Đời tinh khôi ân sủng rợp ánh vàng
Ghi tên mới đậm in nền sỏi trắng
Người diễm phúc đón niềm vui chiến thắng
Sổ Trường Sinh khắc hồng dấu tên yêu
Người cung tay nhận Danh Thánh huyền siêu
Cây cột trụ trên Thành Đô Thiên Quốc
Người nhẹ lướt ùa vào Lòng Lân Tuất
Ngàn lời kinh thắp lửa rực không gian
Triệu vần thơ phóng chiếu ánh huy hoàng
Hòa cung nhạc Seraphim sốt mến
Người vút cánh chỉ là Người vừa đến
Miền Tình Yêu dào dạt khiết sương trong
Miền tịnh an hương bờ bến ước mong
Câu cảm tạ thắm một đời miên viễn
Người bước đến… Ngai Tòa trao vương miện
Ngày hồng phúc… vinh quang giờ diện kiến !!!
An Thiện Minh
2. NGƯỜI VỪA BƯỚC ĐẾN HÔM NAY !
“Hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên đàng.”
(Lc 23, 43)
Người vừa bước đến hôm nay
Nghe Lời tình rộn ràng vương sóng mắt
Người vừa đụng ngưỡng mơ say
Ánh thời gian bật lên màu trong vắt
Tim ôm Lời – Sự Thật
Đong đưa thuyền kinh khai hội ngày miên viễn
Tình ấm Đường – Sự Thiện
Dịu dàng sương hát nghênh đón mùa thiên ân
Người rợp sáng tinh vân
Hạt bụi ngỡ ngàng đính duyên trời sâu thẳm
Người thanh khiết tơ ngân
Cỏ lá biền biện ướp hương thiêng dịu thắm
Trăng vừa lên chớp khoảng hồng chiêm ngắm
Gió chợt thổi rung dìu dịu ánh thiêng
Tình rợp bóng điền viên
Cung bậc nở hoa cả hồng hoang bát ngát
Kinh thơm dìu khúc hát
Cung lòng Ánh Sáng mở bừng chân mây
Người vừa bước đến hôm nay
Sóng triều Hương vỗ vào Bờ réo rắt
Tim người theo Gió tung bay
Khúc thần nhạc chắp cánh nâng dìu dặt
Người vừa bước đến hôm nay
Tình Trời rộn rã Hương lay Vĩnh Hằng
An Thiện Minh
3. MIỀN THƠM NẮNG
“Họ đứng trước ngai và trước Con Chiên,
mình mặc áo trắng, tay cầm nhành lá thiên tuế.”
(Kh 7, 10)
Người đi trong Miền Thơm Nắng
Tim say nhạc khúc thiên thần
Người đến giữa Miền Tinh Trắng
Mắt tình bỡ ngỡ triều ân
Người ôm niềm vui chiến thắng
Thơ reo rộn rã cung vần
Người dâng bài ca tĩnh lặng
Áo tình trong suốt Thiện Chân
Nắng thơm dịu cành thiên tuế
Cỗi cằn bỗng hóa phong nhiêu
Gió mơn nhẹ vòng nguyệt quế
Hao gầy chợt thắm mùa yêu
Tình rung câu hò vạn tuế
Mây ngàn ươm mát bồng phiêu
Trái tim trọn tình hy tế
Cung trời mở cõi Huyền Siêu
Người bay giữa Miền Thơm Nắng
Hương kinh đọng lắng trong ngần
Người đứng nơi Miền Tinh Trắng
Câu đời chúc tụng tơ ngân
An Thiện Minh
4. MIỀN HẸN ƯỚC
“Trong nhà Cha của Thầy,
có nhiều chỗ ở.” (Ga 14, 2)
Người đâu phải đi về
Chỉ là người vừa đến Miền Hẹn Ước !
Đâu còn gắt nắng trưa hè
Chỉ dịu dàng nghe sóng vỗ bờ yêu !
Người chạm Tình huyền siêu
Những mảnh vụn đời thường
Bỗng vỡ tung thành muôn hạt ánh sáng
Những trở trăn bước đường
Chợt róc rách quyện suối mát hòa an
Có là chi thấp cao muôn hoài vọng ?!
Có là gì dài ngắn khoảng đam mê ?!
Người dang tay đón lấy làn Gió Thiên lồng lộng
Hồn chớp mắt ngắm nhìn ánh Chân Thiện thỏa thuê
Thôi nhé !
Người đã đến trinh nguyên Miền Hẹn Ước
Xin chút tinh tuyền cho ngọc kinh viên thành sương thánh
Thôi nhé !
Người đã tới Miền Vỗ Về kia trước
Xin chút ru hời cho Sóng Huyền dạt dào ngày trong xanh
Người đâu phải nằm xuống
Chỉ là người vút bay Đỉnh Sự Thiện thanh khiết !
Đâu còn chông vênh phút chiều muộn
Chỉ hiền hòa thỏa cơn khát mùa thương !
Người thấm đẫm Nguồn Hương
Những bình dị tháng ngày
Bỗng rạng ngời thành muôn giọt kinh thơm trắng
Những khắc khoải vơi đầy
Chợt nhẹ nhàng giăng sáng hội hoa đăng
Có là chi đong đếm màu thời gian chìm nổi ?!
Có là gì định đặt bóng khoảng cách gần xa ?!
Tim chắp cánh người tan vào Khí Thiêng - biến đổi
Tình vươn cao người sáng rực Vẻ Đẹp - thăng hoa
Thôi nhé !
Người đã đến thanh trong Miền Hẹn Ước
Xin chút thảnh thơi cho đôi tay chắp lại mùa an tịnh
Thôi nhé !
Người đã tới Bến Yêu Thương kia trước
Xin chút Hương Tình cho Lòng Mến thổi mát bờ tâm linh
An Thiện Minh