* Ngày qua ngày cuộc sống mỗi đổi mới
Ai rồi cũng mải mê theo thời gian
Đời “vật chất” con trở nên lầm lỗi
Cứ đua đòi – Chúa giờ đây chẳng gần.
Nơi Nhan Thánh, đã bao ngày vắng bóng,
Góc cầu nguyện lạnh lẽo và tối tăm
Con đâu biết Chúa vẫn hoài trông ngóng
Từng ngày qua, đợi con trong âm thầm.
Trong bóng tối, con giật mình- vấp ngã
Đau đau lắm chẳng thể tự đứng lên
Giờ đây, con- một tâm hồn yếu mềm
Chợt nhớ đến Giêsu Đấng cao cả.
Chúa, Chúa ơi, tội lỗi con đã thấy
Nước mắt dài khẽ chạm đến bờ môi
Xin ban sức mạnh để con đứng dậy
Xin đoái thương con một lần
Maria Lê Minh Ngọc
(Giải Nhì)