Nếu có soi mình trong đáy giếng
Cũng em xơ xác giữa trời mây
Một kiếp đa đoan mà khập khiểng
Mấy mùa đưa tiễn, mấy chia tay
Nếu có soi mình trong mặt biển
Cũng em tàn lụi sắc hương bay
Một thưở hồng nhan thời lúng liếng
Tàng hình, mà tưởng biến đâu đây
Soi mình trong mắt anh biêng biếc
Về thầm nuối tiếc đóa phù dung
Thoáng ai xa khi chưa tàn tiệc
Hạnh phúc nào ngờ nghệch, mông lung
Soi mình trong gương đơn gối chiếc
Bóng phù vân da diết nhớ nhung
Vòng si mê xô nhau oan nghiệt
Chẳng tìm đâu tình thủy nghĩa chung
Soi đâu cũng thấy mình xấu quá
Bởi em có đẹp đẽ gì đâu
Một kiếp khát khao còn đói lả
Chẳng hạnh phúc nào mãi bền lâu
Soi mình trong trái tim của Chúa
Mới thấy nguyên hình em bé thơ
Đẹp lắm! vẫn hồn nhiên muôn thưở
Vì Chúa hiểu em rất dại khờ…
Ba Chuông