(mã số VVYT 17-056)
Anh tồn tại nhưng anh đâu hiện hữu
Cuộc đời này vội vã lánh xa anh
Anh vươn lên, anh vẫn muốn trọn lành
Như Chúa dạy Phúc Âm ngàn xưa đó.
Nhưng than ôi nào đâu phải chuyện nhỏ
Khi cuộc đời - tha nhân sợ hãi anh
Cũng chỉ vì một lần xưa lỡ đành
Mang trong mình căn bệnh “ngàn năm” đó.
Để tồn tại đã thập phần gian khó
Để hiện hữu ôi sao khó gấp trăm
Đằng sau đó, sau khuôn mặt “hầm hầm”
Một mảnh hồn đang âm thầm sám hối.
Một mảnh hồn đang ngày ngày mong mỏi
Sống cuộc đời hiện hữu với tha nhân
Hồn khắc khoải một cuộc sống thiên thần
Đời mai hậu tồn tại và hiện hữu.