(Mã số: 17-088)

“Yêu cháu sao chú lại làm thế với cháu?”

Vẫn sống trong tâm trí, trong suy nghĩ của Linh lần gặp mặt cuối. Biết bao lời tâm tình, thao thức, trăn trở chưa kịp san sẻ, chưa kịp ngỏ.

Thì chú Hùng là người mà Linh luôn yêu mến, kính trọng lại “trao” một lời khiến Linh vô cùng bối rối:

- Cháu xuất tu đi!...

- Chú đang phân vân giữa Đạo Công giáo và Tin lành. Chỉ có cháu mới là động lực để chú chọn Đạo Công giáo.

- Chú… chú…

Linh đứng tim. Không còn biết phản ứng ra sao nữa, không còn một lời lẽ nào để khuyên nhủ, để giải thích nữa. Linh như vỡ òa trong thất vọng. Suốt quãng thời gian biết chú, được chú phân tích, giảng giải cho rất nhiều điều hay lẽ phải. Linh hiểu chú rất thương Linh, và chính chú cũng đã nói với Linh rằng chú hạnh phúc vì Thiên Chúa đã ban cho chú được gặp cháu, được làm người chú trong nhà của cháu.

Ấy vậy mà giờ đây chú lại có thể làm Linh đau lòng đến vậy?

Linh khóc như mưa, những giọt nước mắt của trách móc, của tủi hờn, của thất vọng nơi niềm tin mà Linh đã đặt nơi chú.

Linh cứ ngỡ biết bao nhiêu là sự sẻ chia cùng chú thì giờ đây đã ra công cốc cả rồi. Khi chuẩn bị lên máy bay Linh nói với chú:

- Chú ơi! Nếu chú thương yêu cháu thật lòng thì xin chú nhìn đến hạnh phúc của cháu, chứ đừng nhìn cháu mà hạnh phúc chú nhé!…

Chỉ cho đến khi bước chân vào hẳn trong cánh cửa của tu viện Linh mới định thần lại được. Linh cứ ngỡ đó chỉ như một giấc mơ mà thôi. Thật sự Linh không biết rồi đây Linh sẽ tiếp tục như thế nào nữa, những cám dỗ bủa vây, những thử thách chực chờ nuốt sống Linh, nếu Linh vô tình mất cảnh giác.

Và thế là Linh lại trở về với môi trường cộng đoàn dòng tu. Lại tiếp tục với công việc, học tập. Và nhất là Linh lại được gần gũi với Thiên Chúa của Tình Yêu nhiều hơn.

Thế nhưng những lời nói của chú Hùng cứ vang vang, cứ xuất hiện mỗi khi Linh chìm trong thinh lặng. Tai hại hơn nữa là nó lại nhảy vọt vào cả trong những giấc ngủ mơ của Linh nữa chứ. Linh cảm thấy mình yếu đuối và tội lỗi vô cùng.

Gần một tháng trôi qua mà Linh chưa thoát ra khỏi cài vòng luẩn quẩn ấy. Những cuộc chiến nội tâm cứ liên tiếp “tấn công” không để cho Linh kịp trở tay và Linh nhận ra chẳng còn cách nào khác ngoài việc cầu nguyện và cầu nguyện. Linh dâng lên Chúa hết tất cả mọi sự trong và ngoài Linh để xin ơn Người soi sáng, chúc lành, hướng dẫn Linh tiếp tục bước đi như thế nào?.

Vào một buổi sáng tinh mơ, tiếng chim líu lo bên cửa sổ, những giọt nắng nhảy múa trên nhành lá lung linh sắc màu. Linh ngồi bên ô cửa cất lên lời bài hát: “Tình yêu không theo ý Chúa sẽ không hạnh phúc lâu dài. Tình yêu vâng theo ý Chúa sẽ luôn êm ấm trọn đời”.

Linh đã và sẽ mãi hạnh phúc vì được sống theo ý Chúa. Linh tin là mình đã chọn lựa đúng đắn.

Thời gian vẫn cứ trôi đi, điều gì đến rồi sẽ đến và lại đi, chỉ có tình yêu của Chúa mới bền vững và dài lâu mà thôi. Có lẽ Linh không thể thôi nghĩ về chú, về những lời chú sẻ chia về cuộc sống. Nhưng trên hết mọi điều Linh ước ao chú tìm được con đường thật sự đúng đắn, chú nhận ra lối đi ý nghĩa cho riêng mình và hơn cả, chú sẽ khát khao để đi tìm chân lý cho cuộc sống của chú.

Vì Linh tin rằng với tài năng của chú, chú sẽ không quá khó khăn để chọn lựa bước đường tương lai cho mình. Còn Linh, Linh hiểu mình chẳng là gì cả mà có thể giúp chú trong chuyện này, chỉ có Chúa thôi.

Linh nghĩ nếu còn cơ hội gặp chú, Linh sẽ nói với chú một điều nữa là: Chú ơi! Đạo nào cũng dạy con người ta sống tốt cả, việc chú chọn theo đạo nào phải là việc đem lại cho chú niềm vui và thực sự bình an, thực sự hạnh phúc. Và chú ơi! Chú hãy sống thật tốt chú nhé!

hình minh họa

Linh vẫn sẽ tiếp tục bước đi trên con đường theo Chúa, Linh chắc chắn rằng Người sẽ xen vào câu chuyện còn dở dang giữa Linh và chú, Người sẽ thực hiện những điều gì Người muốn, những điều ấy đôi khi cũng làm người ta phải đau lòng, nhưng sẽ tốt, tốt cho cả hai… Linh tin và còn xác tín hơn khi được cầm trên tay cuốn sách “Những thách đố cho một tu sĩ” trong đó có câu viết rằng: “Tình yêu chỉ thực sự tìm được trong tự do”…

Ngước nhìn lên tượng chịu nạn của Chúa Giêsu, Linh thầm tạ ơn Người đã luôn thương yêu Linh, dù cho bao lần Linh làm cho Người buồn lòng, làm Người thất vọng. Linh tạ ơn Người đã gửi đến cho Linh những thử thách, những trở ngại trên bước đường theo Người. Để giờ đây Linh thực sự vững tin rằng Người đã gọi và chọn Linh rồi.

Chúa ơi! Con yêu Ngài, dù rằng có muộn màng đi nữa thì xin cho con hằng mãi tín trung theo Ngài đến cùng.

“Con đã yêu đã trở trăn thao thức

Con đã mơ đã có phút mê lầm

Và Chúa ơi! Quà tặng là thất vọng

Nay ước nguyện con về cùng lương tâm”.

Được tạo bởi Blogger.