(Ga 14,15-21)
Đã yêu người rồi, thì chiều ý người thôi
Em nào dám trái lời người dạy bảo
Bởi em biết mối tình người tuyệt hảo
Cả trần gian có dễ kiếm được đâu
Làm vui lòng, làm toại ý cho nhau
Tình yêu bỗng nên nhiệm màu kỳ diệu
Muốn hiểu cho ra, mà không sao thấu hiểu
Chỉ biết là mình không thể thiếu nhau
Như có sợi thần linh cõi thâm sâu
Cứ trói buộc bể dâu cùng thượng giới
Xác phàm hay chết cùng sự sống mới
Sợi thần linh có tên gọi “Tình Yêu”
Hèn chi,
tưởng ở với nhau chẳng được bao nhiêu
Hóa ra
còn mãi mãi muôn chiều đời thơm ngát
Rồi có một ngày tình yêu là cực lạc
Nơi Đồng Xanh mát bởi Nguồn Suối Tình Yêu
Chiều ý Người thôi, em mãi yêu chiều
Cho em giữ Lời Người Yêu dạy bảo…
ả giang hồ