Em đã xiêu lòng
Không vì Người khôi ngô, tuấn tú
Chẳng vì lời đường mật, êm tai
Càng không vì chức trọng quyền oai
Hay nổi trội, thiên tài tuyệt mỹ.


Em đã xiêu lòng
Không vì người là danh vọng kỳ vĩ
Là đỉnh cao trí tuệ giữa nhân gian
Cũng không vì của cải, bạc vàng
Càng không phải vì trang anh hùng xuất hiện.

Em đã xiêu lòng
Vì Lời Người đầy Quyền Năng Thánh Thiện
Uy dũng vô cùng khi cất tiếng gọi tên em
Núi đá kia, bỗng hóa ra nhũn mềm
Huống chi em, không xiêu lòng sao được.

Em đã xiêu lòng
Bời Người đã biết và yêu em từ xa trước
Người muốn em thuộc về Người hoàn toàn
Chia cho niềm vui Hằng Sống Vinh Quang
Trong cõi nhân gian hằng suy tàn, hằng chết.

Em đã xiêu lòng
Theo người đi không dám than mỏi mệt
Bởi tình Người là sức mạnh vô biên
Tình cho đi có phép diệu, quyền thiêng
Cho đi cùng tận, mở ra miền vĩnh cửu
Em đã xiêu lòng
Bởi một khối tình si hằng hữu
Yêu và cho đi mà chẳng mất chính mình
Bởi chính Người là Hằng Sống, Trường Sinh
Trong cõi sống Thần Linh, muôn muôn thuở.

Cúi đầu tạ ơn, một lời thương lời ngỏ
Gọi mời em bày tỏ huyền nhiệm yêu.

Ba Chuông, 23-6-2014
Được tạo bởi Blogger.