Mã số: VVYT 17-092
Đêm khuya thanh vắng lặng im cõi trời
Nhìn lên thánh giá Chúa chịu đớn đau
Thân trần trụi treo lơ lửng chua xót
Chúa nhân lành thương con vô bờ bến
Bỏ trời cao sinh xuống mang kiếp người
Để chung thân phận giòn mỏng, yếu đuối
Sao lại như vậy? Vì quá thương con.
Nơi Nhà Tạm ánh đèn treo leo lét
Chúa chờ đợi con từng phút, từng giờ
Chỉ để con đến say ân tình Chúa
Sao lại như vậy? Vì quá thương con.
Chúa yêu con để rồi tự hạ mình
Ngự trị trong tấm bánh nhỏ, đơn sơ
Hằng mong con chạy tới hiệp cùng Chúa
Sao lại như vậy? Vì quá thương con.