đồi cát ơi !
xin đừng để đói dấu chân người
lũ chúng em
lấy tấm trượt che mặt trời nắng rát
đồi cát đói, hay chúng em vừa đói, vừa khát
từ sáng đến trưa, tấm trượt chẳng ai thuê

nhìn du khách
trong nhà hàng cười nói hả hê
có ai biết chúng em cồn cào từng khúc ruột
chỉ có mười ngàn một tấm trượt
trả treo chi nghe tức ngực đám trẻ nghèo

đồi cát ơi
nắng gió cứ lùa theo
bao dấu chân người một mùa xa mất tích
chỉ còn lại đây lệ lòng mưa rả rích
một nguyên tuyền ngọc bích với pha lê

ừ thôi, chúng em về
lần giở chuỗi kỷ niệm đời khốn khó
cái ăn cái chữ, cái gi cũng không có
chỉ có một khát khao như nắng đổ lưng trời

nhắm mắt đi nào con mơ, thằng mộng ơi
có không ngủ cũng giả vờ cho quên đói
kiên trì đi sáng sớm mai nhớ gọi
biết đâu chừng có khách trượt từ tâm

có không vui chơi, cũng có chút lòng
cho bọn trẻ vài đồng ăn sáng nhẹ
đồi cát ơi, kỷ niệm tình đẹp nhé
lũ trẻ nghèo khe khẽ tiếng thương nhau…

M. Sao Khuê
Được tạo bởi Blogger.