Nhà em ở cách hai sông
Muốn qua bên ấy phải vòng phía non.
Lúc xanh sóng lúa reo cồn
Cây xanh dẫn lối, lối mòn cỏ tươi.
Chân đi, mắt ngoảnh trông trời
Khẩn thầm: Thượng Đế phù tôi kịp đò.
Cho tôi mang tấm tình thơ
Gửi người xa mấy lần đò ngóng trông.
Sông xuân hẹn chở hết lòng
Đò xuân đem hết chờ mong tới bờ.
Em ôi, anh lỡ chuyến đò
Chuyến đò thứ nhất, chuyến đò đời anh.
Sông xuân thao thiết mầu xanh
Sông xanh xanh quá, lòng anh lại tàn.
(Trích Có một vườn thơ đạo, tập 2, trang 73)