Ai?
Ai nghe đáy hồ còn vang vọng,
Khi dòng tĩnh mịch lặng lẽ trôi?
Ai sống vươn cao đến đỉnh đồi,
Nghiệm trải cô đơn, đời lẻ bóng?
Ai mãi đi tìm trong khát vọng,
Để chợt thẫn thờ với thời gian?
Ai đã thực sự sống gian nan,
Để kiếm tình người trong gắn bó?
Ai sống trong lối đường từ bỏ,
Để lòng thanh thoát dấu chân đi?
Ai tìm trong níu giữ, ôm ghì,
Một chút vi vu làm điểm tựa?
Ai từng đứng dưới, giữa cơn mưa,
Khi cả cuộc đời trong ánh nắng?
Ai dám hiểm nguy mất cân bằng,
Để bước chân nghiêng tìm đi tới?
Ai sống cuộc đời làm bến đợi,
Để tìm xây đắp những tình thân?
Ai sống lang thang, chẳng mưu cần,
Gieo rắc hoang tàn trong nỗi sợ?
Ai sống chỉ tìm những giấc mơ,
Khi đời ngang trái nhiều bóng tối?
Ai đã chạm đến sự chết hời,
Có hiểu gì hơn trong cuộc sống?
Ai đến để tầng trời thêm rộng,
Gieo rắc tiếng cười, những bình an?
Ai sống bao dung cả hoang tàn,
Để mong cho đời một ý nghĩa?
Tâm Gia