Nói làm chi...
Bao cảnh đời, bao phận người ta thấy,
Với tiếng cười, tiếng khóc rồi cũng qua,
Dù đậm sâu hay bóng thoảng nhạt nhòa,
Vẫn gom chung một cuộc đời ta vác.
Nói làm chi… bao lời cay, chua chát,
Hay ngọt nồng chẳng chạm đến đời nhau,
Dưới ánh nắng, cuộc sống vốn muôn màu,
Dù là chung nhưng vẫn hoài rất khác.
Chẳng ai mãi… đời vinh quang ánh bạc,
Cũng chẳng ai nghèo vạc cả bờ vai.
Chẳng ai đẹp, nhan sắc mãi trải dài,
Cũng chẳng ai… xấu muôn đời ta sợ.
Điều ta thấy do chẳng hợp niềm mơ,
Bởi từ đó mới khuynh chiều so sánh,
Nên tương lai với ước vọng mong manh,
Ta mới hướng cầu mong chiều tuyệt đối.
Đời mỗi người, chẳng ai là đánh đổi,
Cũng chẳng ai có thể sống cho ai.
Bao giá trị nhân sinh tạc tượng đài,
Đâu nhất thiết, tất cả đều phải giữ.
Ta hãy sống chân thực biết loại trừ,
Chỉ níu giữ những điều phù hợp nhất.
Bao lời chúc dù đó là rất thật,
Nhưng đâu phải tất cả hợp với ta.
Tâm Gia