Tên thật: Phanxicô Trần Đạt
– Sinh ngày 4-3-1919
– tại xã Tam Thái, huyện Tam Kỳ, Quảng Nam
– Bị bệnh phong – Vào khu điều trị Qui Hòa, Qui Nhơn năm 1960
– Lãnh bí tích Thánh tẩy ngày 10-7-1988
– Qua đời: 16-3-1989 – Mộ tại nghĩa trang Qui Hòa.
TUYỂN THƠ
MẸ ƠI CON ĐÃ VỀ ĐÂY
Mẹ đứng giăng tay dáng dịu hiền
Lắng nhìn thấu suốt cõi vô biên.
Tung niềm thương mến ra muôn nẻo
Xoa dịu đau thương lắng muộn phiền.
Mẹ đứng giăng tay vẻ nhiệm mầu
Trông con về, kẻ trước người sau.
Mừng mừng tủi tủi trong tay Mẹ
Con thấy đời con bớt khổ đau.
Mẹ hỡi! đời con đã khổ nhiều
Thân con lạc lõng chốn cô liêu.
Được về ấp ủ trong tay Mẹ
Con thấy đời con bớt quạnh hiu.
Mẹ ở trần gian cứu chúng con
Chúng con thể xác lẫn tâm hồn
Nguyện dâng trọn vẹn trong tay Mẹ
Muôn thuở ngời danh Mẹ Chí Tôn
ĐOÀN QUÂN ÁO TRẮNG
Kính dâng quý soeurs dòng Nữ tu Quy Hoà
Chiếc áo trắng đượm nồng hương bác ái
Vầng lúp đen chan chứa đức từ bi
Là nữ binh lẫm liệt vẻ uy nghi
Cứu hoạn nạn để công dày vĩnh cửu
Xoa đau khổ với bàn tay dìu dịu
Rịt thương lòng êm tựa ánh tơ trăng
Mây chín tầng công đức đã cao giăng
Biển trần luỵ vơi dần bao nước mắt.
Đã bao phen giữa thành sầu dày đặc
Từng vào ra cứu vớt kẻ đau thương
Lòng từ tâm là vũ khí can trường
Thân xác lại là sao trời hiện thể.
Xin quý Mẹ thương thân con tàn phế
Nhậm lời thơ dâng lại Nữ Đồng Trinh
Cho lời con vọng thấu chốn thiên đình
Chúa xuống phước như vàng tơ rơi rụng
Cầu lạy Chúa nhậm lời con chúc tụng
Cho đoàn quân thêm rạng rỡ xiêm y
Cho oai hùng màu trắng, trắng tinh vi
Cho lừng lẫy y danh đoàn bách thắng
BÓ HOA THIÊNG
Lòng thành lưu ký chút tình riêng
Bệnh khổ đau thương lắm muộn phiền
Bể thẳm cam đành bao sóng gió
Đường trường luống chịu bấy truân chuyên
Hồn đau cậy dựa ơn Cha thánh
Xác khổ nhờ nương nghĩa Mẹ hiền
Ân nghĩa cao dày bao xiết kể
Dâng đền lễ mọn: “Bó hoa thiêng”.
(trích bộ sưu tập Có Một Vườn Thơ Đạo, tập II, tr 106-110, còn tiếp)