VVYT 17-100
Đi xa ai cũng nhớ nhà,
Nhớ về mái ấm chan hòa nghĩa ân.
Lời ru còn đó lâng lâng,
Đi xa, xa mấy phương trời,
Làm sao quên được những người thân thương.
Mẹ cha một nắng hai sương,
Anh em trên dưới mến thương vơi đầy.
Đi xa, xa mấy đường dài,
Về đây vẫn thấy đẹp hoài giấc mơ.
Về đây vẫn hóa trẻ thơ,
Vòng nôi ấp ủ vẫn chờ vẫn mong.
Đi xa ai cũng nhớ mong,
Ngày mai sum họp vui trong mái nhà.
Đi xa, xa mấy ngàn xa,
Gia đình còn đó câu ca sáng ngời.