“Thật, Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình ; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác.” (Ga: 12, 24)
Những ngày xưa khờ dại
Mải tìm kiếm mưu sinh
Trái tim con vị kỷ
Chỉ biết lo phận mình
Một mình con bơ vơ
Tâm hồn con trơ trụi
Giữa bụi trần hoang vu!
*
Một chiều thu lá vàng
Chìm theo bóng hoàng hôn
Hạt lúa mì thổn thức
Ngước mắt nhìn lên cao
Ô, kìa! Hoa thánh giá
Nở thắm đồi Can vê
Mang hình cây thập tự.
*
Từ đó, trời bình minh
Tâm hồn con ngập nắng
Lắng nghe lời Giêsu
Lời ru con vào đời
Thiệt thòi con chấp nhận
Mục nát với thời gian
Mong trổ sinh hoa trái...
*
Con bây giờ vui thỏa
Xin tỏa nắng cho đời
Xin làm người thua thiệt
Cho Thánh giá nở hoa
Cho bài ca réo rắt
Này lòng con sắt son!!!
Này tình con dâng Chúa!!!
Ngòi bút nhỏ